Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

Nếu đã có lần ... Cấm bà con chị em phụ nữ xem

Nếu đã có lần ...
 Nếu ai đã có lần Một mình trước biển Sẽ thấy con người nhỏ bé làm sao. Nhìn những con sóng dữ thét gào Mới hiểu được vì sao mình tuyệt vọng. Nếu ai đã có lần Bất cần sự sống Hãy đón hạt sương mai trên một cành hoa Ngắm nụ cười của lứa đôi vừa được làm mẹ, làm cha Sẽ hiểu được vì sao chúng ta cần phải sống. Nếu ai đã có lần Thấy giữa lòng khoảng trống
Hãy hiểu rằng trong vũ trụ kia còn có những lỗ đen Ai rồi cũng sẽ phải quen Với những phút giây lòng mình trống vắng. Nếu ai đã có lần Nghe lòng cay đắng Nghe xót xa sau một cuộc chia tay Hãy vui lên vì trong cuộc đời này Sau một cuộc chia tay là khởi đầu rất mới. Nếu ai đã có lần Cảm thấy mình chưa hiểu Thật nhiều điều đang có ở chung quanh Hãy cứ cười lên vì đời vẫn màu xanh Cuộc sống chỉ thú vị khi vẫn còn khám phá. Nếu ai đã có lần Sống trong vất vả Giữa những vòng đời hối hả trôi nhanh Sẽ thấy yêu sao những phút thanh bình Ngoài khung cửa nghe bình minh chim hót. Nếu ai đã có lần Thấy lòng dịu ngọt Trước một nụ cười, một ánh mắt, một vòng tay Hãy chẳng cần đi tìm khắp đó đây Vì hạnh phúc đơn giản là vậy đó.
........................................... Bên cơn gió lạ em hạnh phúc hơn!

Anh cảm nhận được vẻ tươi tắn và hạnh phúc của em mỗi khi bên cơn gió lạ. Bởi hình ảnh ấy chính anh đã từng ngây ngất để đón nhận nó… Em ạ! Anh phải buông tay ra thôi…

Anh đã cố nắm chặt lắm rồi nhưng vẫn không được. Anh cảm thấy trong lòng anh là một bàn tay lạnh giá, hờ hững đang muốn rút ra nhưng có thể vì thương hại nên vẫn để cho mình nắm. Sau rất nhiều biến cố và có những biến cố lên đến đỉnh điểm của sự ê chề…nhưng anh vẫn cố nắm chặt tay, cố níu kéo một điều mà không phải của mình và biết chắc là đã mất. Và có khoảng thời gian tưởng chừng mình đã vui trở lại khi bàn tay trong lòng bàn tay mình có vẻ ấm lên nhưng rồi cơn gió lạ kia lại ập đến và anh chợt nhận ra rằng sự ấm áp ấy chỉ tạm thời khi trống vắng, sự ấm áp giả tạo mà thôi. Việc nghe điện thoại hay nói chuyện qua chát giờ đây có lẽ khó khăn lắm phải không em? Nhưng câu trả lời nhát gừng, những lời ậm ừ, những khoảng lặng hững hờ nghe mà như không nghe, nói mà như không nói thường xuyên hơn và rồi cuộc nói chuyện kết thúc bởi lý do em “đang bận”. Thế nhưng thật chua xót bởi có những khi tiếng tút tút trong điện thoại sau cuộc gọi của anh chưa dứt, thì đã vô tình nghe tiếng kẻ khác đã thỏ thẻ với cái lý do “đang bận” của em.
Anh cảm nhận được vẻ tươi tắn và hạnh phúc của em mỗi khi bên cơn gió lạ. Bởi hình ảnh ấy chính anh đã từng ngây ngất để đón nhận nó, còn giờ đây chỉ còn là sự gượng gạo, ban phát, thương hại như bố thí của em, sự cố gắng đến nhẫn nhục của anh…
 Mỗi khi chúng ta nói về chuyện của cơn gió kia, em không ngớt lời chê trách nó, nhưng anh cảm nhận trong sâu thẳm đó chỉ là lời nói đầu môi, sau nó là chứa đầy sự khao khát. Anh tìm được điều ấy ngay trong lời biện hộ cho cơn gió lạ ấy của em mỗi khi anh thử mở lời nói những điều không hay về nó.
 Càng ngày ta càng có nhiều lời nói vô tình xúc phạm nhau hơn và chỉ một người nhẫn nhục xin lỗi còn người kia thì không bao giờ. Và điều ấy cũng đúng thôi, mọi điều ấy đâu phải của mình và em đâu phải là của riêng anh.
Đôi khi anh muốn hét vào mặt em những lời tồi tệ nhất để hả lòng mình, nhất là khi điều tồi tệ nhất ấy đã hiện ra trước mắt mình nhưng rồi lại không thể, bởi khi đứng trước em anh lại yếu đuối đến nhu mì, bởi anh không thể nói những lời ấy với trái tim của anh…
 Tất cả…anh cố gắng nhắm mắt bỏ qua, nhẫn nhịn chỉ mong một điều là được nắm tay em đi suốt quãng đời còn lại dù biết rằng sẽ không bao giờ mình chung bước mà chỉ là sánh bước bên nhau thôi. Song, có lẽ giờ này điều ấy sẽ không bao giờ có thể thực hiện được bởi anh nhận ra rằng ta đang cố nắm một điều hư ảo, những thứ không phải của mình và chẳng bao giờ là của mình.

Anh đã thực sự mệt mỏi Anh không thể giữ được lời hứa nữa rồi